Đọc sách khi cô đơn để thấy đời không buồn như ta tưởng


Đối với những tâm hồn nhạy cảm, họ ghi lại cảm xúc trong từng trang viết để tìm người đồng cảm với mình. Với tôi, những lúc như thế này tôi thường để bản thân chìm vào đó, tắt máy điện thoại, lang thang đâu đó một mình và đọc sách dành cho người cô đơn.

Một chiều cuối đông, bầu trời u ám, cả mấy ngày chưa nhìn thấy ánh mặt trời. Năm nay đông đến muộn, cái tiết trời cũng làm cho con người ta trở nên trầm lặng và nhiều suy tư hơn. Tôi rời khỏi công ty từ rất sớm, lặng lẽ cắm tai nghe, mở MV nghe nhạc, rồi lặng lẽ một mình đi bộ quanh hồ. Máy nghe nhạc chuyển bài, nghe Mơ của Vũ Cát Tường thấy bản thân sao mà giống thế, sống nơi đô thị tấp nập này mà lúc nào cũng có cảm giác cô đơn. Một cô gái 30, sống một mình, xa gia đình, lấy công việc làm niềm vui cuộc sống, thỉnh thoảng thì tự trốn đi đâu đó ít ngày hưởng thụ sự bình yên.

Sách đọc khi cô đơnĐọc sách khi cô đơn cũng là một giải pháp tốt cho tâm hồn

Trong cuộc sống, ai cũng có lúc rơi vào trạng thái cô đơn vô định, có người mặc cô đơn tự bỏ mình đi, có người tìm đến một niềm vui nào đó để không bị mắc kẹt trong đó. Đối với những tâm hồn nhạy cảm, họ ghi lại cảm xúc trong từng trang viết để tìm người đồng cảm với mình. Với tôi, những lúc như thế này tôi thường để bản thân chìm vào đó, tắt máy điện thoại, lang thang đâu đó một mình và đọc sách dành cho người cô đơn.

Đọc sách khi cô đơn, nỗi buồn phiền trong tôi được tháo gỡ và giải tỏa

Nơi tôi hay lui tới nhất là những quầy sách trên đường Nguyễn Xí. Sẽ lang thang ở đó cả buổi sáng. Đứng như một đứa trẻ bên bộ Conan, say sưa đọc. Sẽ lướt qua những tựa sách mà cái tên có thể gợi lên bao nhiêu điều về cuộc sống, sự chia sẻ về một quãng thời gian nào đó trong đời, những đổ vỡ, những được mất… Mỗi khi đọc những cuốn sách đó tôi luôn có những liên tưởng về những con người bên cạnh mình, câu chuyện của tác giả viết như dành riêng cho họ vậy. Nhiều khi đọc sách khi cô đơn, tôi như thấy chính bản thân mình trong cuốn sách đó, nó rất thật và gần gũi.

Sách đọc khi cô đơnMột mình để tân hưởng sự bình yên của cuộc sống!

Cách đây gần 2 năm, tôi tình cờ đọc trên một trang báo giới thiệu một cuốn tản văn của một tác giả trẻ, tên cuốn sách đó là Lưng chừng cô đơn. Nghe cái tên đã thấy hoang hoải rồi, bất ngờ hơn là cuốn sách được viết bởi một chàng trai sinh năm 1987, Nguyễn Ngọc Thạch. Những bài viết trong cuốn sách như tiếng lòng của rất nhiều người trẻ, như cuộc sống của họ phản ánh trong đó. Cái lưng chừng của sự cô đơn mà tác giả nói đến không chỉ gói gọn trong tình yêu, mà nó còn thấp thoáng ở mọi nơi mà con người ta có thể chạm đến.

Tôi nhận được sách vào những ngày gần cuối năm 2014, đọc một mạch hết sách tại một quán cà phê quen thuộc, đọc xong tôi không biết phải diễn tả cảm xúc như thế nào. Cả cuốn sách không thấy xuất hiện một đại từ nhân xưng “tôi” nào, tác giả như viết cho tất cả mọi người, những người trẻ, những người hoang mang trong cuộc đời, hoang sơ trong tình yêu và luôn cảm thấy lạc lõng, chơi vơi. Nguyễn Ngọc Thạch buộc tôi phải quan sát, nhìn trong cái quán nhỏ này, bàn nào cũng kín chỗ, nhưng mỗi người như lạc vào thế giới của riêng họ trên chiếc máy điện thoại, máy tính bảng, lên mạng kêu gào mình cô đơn quá, mặc dù chẳng thèm nói với người bên cạnh một câu. Hay như câu chuyện của các bạn gái bàn bên, họ đang nói rất vui vẻ, mà tự dưng có đứa thở dài, hỏi câu “sau này có chồng có vợ hết rồi, biết có còn ngồi lại được với nhau không”, nhìn lại mình rồi tự hỏi, lấy ai, ai lấy, bao giờ…

Đọc Lưng chừng cô đơn thấy thấm cảm giác nhớ nhà, nhớ mẹ. Không biết rằng đã bao lâu không về ăn cơm cùng mẹ, bao nhiêu tin nhắn mẹ hỏi thăm chưa kịp trả lời, rồi cả câu chuyện nợ bố một chàng rể quý… Cuốn sách này tôi đọc đi đọc lại nhiều lần, đúng là nó rất buồn, nó khắc sâu hơn nỗi cô đơn, nhưng rồi người ta vẫn cần phải mỉm cười, phải bước tiếp và yêu thương cuộc sống nhiều hơn.

Sách đọc khi cô đơnLưng chừng cô đơn chạm đến những nỗi hoang hoải và cô đơn nhất của lòng người.

Đọc sách khi cô đơn trong tình yêu sẽ nhanh chóng học được cách buông bỏ

Dường như những người trẻ thời hiện đại thường dễ bị cảm giác cô đơn bủa vây. Đọc nhiều sách, đi qua nhiều cung bậc cảm xúc nhưng cái buồn, cô đơn luôn là đề tài cho những cây bút trẻ. Cũng về sự cô đơn, cuốn sách Buồn làm sao buông của tác giả An Khang lại mang đậm nét cô đơn trong tình yêu. Là một cuốn tản văn nhưng tôi có cảm giác như là một câu chuyện rất rõ ràng, chia làm hai mở đầu là buồn và phần kết thúc là buông. Một câu chuyện tình khi nó kết thúc, cái còn để lại trong mỗi con người là kỷ niệm. Những cái nắm tay đầu tiên, nụ hôn đầu tiên, người thương đầu tiên trở thành những miền kí ức khó thể xóa nhòa trong tâm trí. Nhưng trong tình yêu, “buồn” rồi sẽ có lúc phải “buông”. Mọi sự cố chấp, bướng bỉnh để được thương mãi và lưu giữ mãi những kỉ niệm với người cũ cuối cùng cũng đến lúc phải tập buông thôi.

Đọc cuốn sách, tôi tâm đắc nhất câu này: “Có những nỗi buồn ta quẩn quanh trong ấy, có những kỷ niệm dù thiết tha đến vậy hay có những con người ta đắm say cách mấy, cũng phải đến ngày học cách buông tay. Vì bạn biết đó, chúng ta chỉ có hai tay, nếu cứ dùng dằng níu kéo những điều đã mất thì còn sức lực nào nữa để nắm thật chặt thật chắc hạnh phúc? Phải học cách buông bỏ nỗi buồn để đôi tay thảnh thơi mà nâng chiều niềm vui sắp tới…”

Sách đọc khi cô đơnĐôi khi tình yêu chỉ là chuyện của một người!

Đọc sách để chạy trốn khỏi xô bồ của cuộc sống, sau đó trở lại… lợi hại hơn xưa

Có những giai đoạn tôi gặp những áp lực lớn, những bế tắc trong công việc không thể giải quyết được, tôi thường nghĩ đến việc tìm một nơi nào để “trốn”. Ba lô nhỏ với đồ gọn gàng, không quên bỏ vào cuốn sách đọc khi cô đơn, tôi bắt đầu đi. Thường thì tôi có xu hướng ra biển, tôi thích biển, nó mênh mông và tĩnh lặng, tiếng sóng cũng nên thơ nữa. Tôi cho phép mình được hưởng thụ sự bình yên, không vướng bận công việc, không có mối quan hệ nào, chỉ riêng mình tôi. Bao trùm là sự im lặng, là khi nhìn lại những gì đã qua, nhìn nhận lại bản thân mình, tìm lối thoát cho tất cả, giải quyết tất cả những tồn đọng trong lòng. Chỉ đơn giản là ngồi đó và nghiền ngẫm những cuốn sách dành cho người cô đơn. Những cuốn sách như những người bạn tri kỉ tiếp thêm năng lượng và ý chí cho tôi, giúp tôi mạnh mẽ hơn, sáng suốt hơn để đối mặt với mọi chuyện, cân bằng lại cuộc sống…

Sách đọc khi cô đơnĐừng buồn rồi mọi chuyện cũng sẽ qua nhanh thôi!

Cuộc sống cứ tiếp diễn, cô gái 30 vẫn ngày ngày chăm chỉ làm việc, yêu thương những sở thích khác người của mình và vẫn thường mất tích một vài ngày không có lý do. Và, vẫn một mình trên lan can cửa sổ nhìn về con ngõ nhỏ để chờ đợi một ai đó đợi cô nơi đó, đến bên cô và dắt cô đi…

KinhNghiemAZ
KinhNghiemAZ
Bài viết: 6875